Ngay từ những ngày đầu tôi về làm dâu mẹ chồng tôi đã nói
chuyện với tôi bằng cái giọng coi thường, khinh miệt ra mặt. Hễ làm việc gì
không đúng với ý bà là bà chửi tôi bằng những từ rất cay nghiệt, nhiều lần bà
chửi tôi là “đồ con nhà không ra gì”, “bố mẹ mày không dạy mày à”, “gia đình
tao vô phúc mới có con dâu như mày”...
Ảnh minh họa |
Sau này tôi mới biết bà mắng chửi tôi như vậy vì
gia đình tôi chỉ là gia đình lao động bình thường. Bố tôi làm bảo vệ, mẹ tôi
làm công nhân môi trường, bà nghĩ đó là những nghề thấp hèn, không xứng đáng
làm thông gia với gia đình cán bộ nề nếp như nhà bà.
Tôi lại có bầu trước khi cưới, nên mẹ chồng lại
càng xem thường tôi, bà thường nói tôi thủ đoạn, dùng tý nhan sắc của mình để
lừa những chàng trai con nhà tử tế như con bà, có bầu rồi bắt họ phải cưới, mục
đích duy nhất của “cái lũ con nhà vô học chúng mày” cũng chỉ là được bước chân
vào nhà cán bộ to mà thôi.
Tôi rất uất hận khi nghe những lời mắng nhiếc vô
lý của mẹ chồng, càng uất hận hơn khi bà suốt ngày xỉa xói nghề nghiệp của bố
mẹ tôi ra mặt. Bà đi kể với hàng xóm bố tôi là một ông gác cổng trường, mẹ tôi
làm nghề quét rác. Bà còn dặn chồng cẩn thận tài sản vì sợ tôi ăn cắp, không
cho chồng tôi đưa tiền lương cho tôi giữ, theo bà, con cái của những gia đình
lao động nghèo như chúng tôi đều là những đứa vô giáo dục, đĩ điếm hoặc đầu
trộm đuôi cướp. Và tôi đã dung thủ đoạn để được về làm dâu một gia đình danh
giá như nhà bà.
Tôi và chồng yêu nhau gần 2 năm liền nhưng không
được mẹ chồng chấp nhận, vì trước đó bà bắt chồng tôi lấy một người con gái là
con của bạn mình. Hai gia đình đã đính ước từ trước, nhưng chồng tôi không đồng
ý lấy cô gái đó.
Không thể thuyết phục được mẹ cho cưới tôi, nên
chồng tôi nói với tôi phải có bầu trước khi cưới để bà buộc phải chấp nhận. Đó
là lý do tôi có bầu trước khi cưới, chứ tuyệt đối tôi không dùng nhan sắc để
lừa chồng tôi có thai, cũng không có thủ đoạn nào để chồng tôi phải cưới tôi.
Uất hận thế nhưng tôi vẫn phải im lặng, không dám
cãi nửa câu, cũng không dám tỏ thái độ ra với mẹ chồng, vì tôi biết chỉ cần tôi
tỏ thái độ ra với bà thế nào bà cũng làm ầm lên và cho rằng tôi là đứa con dâu
hỗn láo, mất dạy với mẹ chồng. Có khi bà còn gọi điện đến cho bố mẹ tôi và nói
họ dạy lại con gái mình. Tôi không muốn bố mẹ phải suy nghĩ, phải xấu hổ vì tôi
nên cố gắng im lặng và chỉ biết chia sẻ với chồng những suy nghĩ của mình, cũng
may anh rất hiểu và luôn động viên vợ hãy thông cảm và bỏ qua cho mẹ chồng, vì
tính bà cay nghiệt.
Tôi cũng chẳng dám giận hay ghét bỏ gì mẹ chồng,
chỉ có điều mỗi khi nghĩ đến những câu nói vô tình của mẹ chồng tôi lại thấy
buồn và cũng biết phải làm như thế nào để bà tôn trọng tôi hơn?
Tôi không biết phải làm thế nào để dung hòa mối
quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Bản thân tôi cũng cho rằng, dù mẹ chồng có không
nghét bỏ tôi, nhưng tôi cũng không thể coi mẹ chồng như mẹ đẻ mình được?